Dlynhh HoangBài thơ "Mùa thu và mẹ" của người sáng tác Lương Đình Khoa là một trong kiệt tác lênh láng xúc cảm, nhẹ dịu tuy nhiên sâu sắc lắng, thể hiện nay tình thương yêu thương vô bến bờ của những người con cái so với u, mặt khác khơi dậy những ký ức đẹp tươi về ngày thu – mùa của mến thương và kỷ niệm.
Ngay kể từ những câu thơ thứ nhất, người sáng tác đang được khêu gợi lên hình hình họa của ngày thu với những đường nét đặc thù như lá vàng rơi, dông heo may se rét, cùng theo với này đó là hình hình họa người u nối liền với trong thời điểm mon tuổi tác thơ. Mùa thu nhập thơ của Lương Đình Khoa không những là mùa của vạn vật thiên nhiên tuy nhiên còn là một mùa của tình u, là khoảnh tương khắc tuy nhiên người con cái ghi nhớ về u với từng nào nỗi niềm.
Tác fake đang được dùng những kể từ ngữ nhẹ dịu, tinh xảo nhằm vẽ nên tranh ảnh ngày thu êm ả dịu dàng và ấm cúng, tuy vậy song với này đó là hình hình họa của những người u - người luôn luôn ở mặt mũi con cái, mặc dù thời hạn sở hữu trôi qua quýt, mặc dù ngày thu cho tới rồi lên đường. Tình u nhập bài xích thơ không những là việc chở che, mến thương mà còn phải là việc sát cánh đồng hành lặng lẽ, là vấn đề tựa vững chãi nhập trong cả cuộc sống con cái.
Đặc biệt, bài xích thơ còn khêu gợi lên nỗi ghi nhớ nhung, sự tiếc nuối của những người con cái khi ngày thu cho tới, khi cảm hứng rơi rụng đuối từ từ hiện nay rõ ràng. Mẹ đang trở thành ký ức, phát triển thành 1 phần của ngày thu trong tâm địa người sáng tác, và từng phen thu về là một trong phen lòng con cái trào dưng nỗi thương nhớ ko thể nguôi ngoai.
"Mùa thu và mẹ" không những là một trong bài xích thơ về vạn vật thiên nhiên, về ngày thu, mà còn phải là một trong bài xích thơ về tình khuôn mẫu tử, một tình thương linh nghiệm và bạt mạng. Qua từng nội dung, người sáng tác đang được truyền đạt một cơ hội trung thực và xúc động nhất tình thương yêu thương của tớ dành riêng cho u, mặt khác xác định rằng, mặc dù ngày thu sở hữu cho tới và lên đường, mặc dù thời hạn sở hữu trôi qua quýt, tuy nhiên tình u tiếp tục mãi mãi còn bại, là ngọn lửa sưởi lạnh lẽo linh hồn người con cái trong mỗi mùa thu se rét.
Bài thơ không những khiến cho người hiểu cảm biến được sự ấm cúng của tình u, mà còn phải khơi khêu gợi trong tâm địa từng người những ký ức về u, về những ngày thu đang được qua quýt. Đây thực sự là một trong kiệt tác lênh láng xúc cảm, tiềm ẩn những độ quý hiếm nhân bản thâm thúy, và là tiếng nhắc nhở tất cả chúng ta luôn luôn trân trọng và mến thương u lúc còn hoàn toàn có thể.